Tôi hỏi thời gian: “Một đời người dài ngắn bao lâu?”
Thời gian trả lời: “Chỉ có ba ngày mà thôi”.
Cuộc sống của một người chỉ kéo dài có ba ngày: hôm qua, hôm nay và ngày mai.
Cho dù ngày hôm qua tốt như thế nào, nó sẽ trở thành QUÁ KHỨ
Dù hôm nay có tệ đến đâu, chúng ta vẫn cần TRÂN TRỌNG
Và ngày mai, chúng ta phải luôn CỐ GẮNG.
Có một vị cố thủ tướng Anh quốc, ông thường có thói quen nán lại phía sau để đóng cửa.
Một người bạn thấy vậy bèn hỏi: “Ngài có nhất thiết cần phải đóng những cánh cửa này không?”
“Tất nhiên là cần thiết”, Vị thủ tướng nói với một nụ cười. “Tôi sẽ đóng cửa suốt đời. Khi bạn đóng cửa, bạn sẽ bỏ lại mọi thứ ở phía sau. Bằng cách đó, bạn có thể SỐNG CHO HIỆN TẠI”.
———-
Thứ đã mất đi là PHÙ DU, thứ không có được chỉ là GIẤC MỘNG.
Chỉ có thứ đang GIỮ CHẮC TRONG TAY, mới có thể khiến chúng ta thực sự HẠNH PHÚC.
Con người chúng ta thường không biết TRÂN TRỌNG những thứ mình đang có – Chỉ tập trung NHÌN NGÓ, KHÁT KHAO những cái khó thuộc về mình.
Chỉ đến khi thứ bên cạnh mất đi – Người thân yêu bên cạnh rời xa mãi mãi
Ta mới chợt BỪNG TỈNH, TIẾC NUỐI.
Hãy nhớ rằng:
“Cái nắng ngày hôm qua không thể phơi khô quần áo của ngày hôm nay.”
Đừng tiếc nuối những gì đã qua, cũng đừng mộng tưởng những gì chưa đến.
Hãy sống TRỌN VẸN cho từng phút giây ở hiện tại, ấy đã là HẠNH PHÚC rồi!